Phú Quý Phiêu Lưu Ký
Mình thích đi nhiều nơi, chiêm nghiệm và quan sát mọi thứ, có nhiều kiểu đi và nghiệm nhưng mình thích kiểu khám phá local, giao tiếp và tìm hiểu tận cùng địa phương mình đi qua. Lần này là chuyến đi đảo Phú Quý hấp dẫn và rất giật gân, cộng thêm yếu tố "ông bà gánh còng lưng" nữa hehe.
10h rưỡi lên xe về Phan Thiết thì 8h tối zalo nhảy tin nhắn như gắp lửa bỏ vào mông: “Gấp gấp, đặt lộn khách sạn rồi”. Chuyện là bạn bán vé tàu mối cho tụi mình cái khách sạn, mà mối kiểu gì đưa khách sạn ở Phan Thiết, tụi mình cũng hem check địa điểm gõ gàng nên lúc đọc tin nhắn là mình cười thành tiếng luôn tại thấy hài xỉu. Mà trước 2 tháng lúc tìm phòng là trên đảo đã kín phòng rồi nên khúc đó ngồi tìm phòng là mình cười ngất kiểu banh kèo tới nơi rồi ấy! Nhưng tụi mình không bỏ cuộc nên vẫn săn lùng điên đảo các group để tìm được phòng. Chắc ông bà thương lên là vẫn đặt được một cái nhà nghỉ vào tối 29 nhưng 30 thì không có phòng. Thế là: Chơi luôn, bật chế độ game sinh tồn! =))) Đi rồi tính tiếp.
Vậy là vẫn lên xe Phan Thiết thẳng tiến, đến nửa đêm tuyến đường đi có tai nạn, lúc đó Cao Tốc chưa mở cho xe chạy nhưng chú công an lùa hết xe lên cao tốc, còn chú lái xe thì chưa đi đường này lần nào nên lạc đường trong đêm tối =))) Lúc tới được Phan Thiết tụi mình hỏi điểm dừng thì chú kiểu: “Đừng hỏi tui, tui hong biếc đường, tui ở miền Tây mới lên, hong có biếc, hong có biếc”. Mà cũng nhờ chú lạc đường nên tụi mình ngủ thêm được một tý trên xe, tới không phải đợi quá lâu để lên tàu ahihi.
Khúc lên tàu cao tốc ra biển thì bị delay hơn 1 tiếng nên mới được ra đảo, bạn mình ói lên ói xuống, khúc này ai có đi thì cứ uống thuốc cho chắc kèo chứ nó dập dìu lắm =))) có một khúc cái giường của mình nó nghiêng 90 độ tưởng đâu đang đi tị nạn chứ đâu phải đi chơi. Tàu “trôi” 3 tiếng thì tới Đảo, háo hức quá nên mình cũng chạy lên chỗ lan can tàu đứng ngó, mấy anh chai trên đảo thấy khách du lịch thì vẫy vẫy thả tim đồ đó, cute quá nên mình cũng vẫy vẫy lại thả tim thả tim =)))
Nhận xe máy ngay tại bến tàu rồi dẫn tụi mình về luôn nhà nghỉ, Phú Qúy lúc đó là 11h30 phút, nắng rõ to, nhưng biển xanh ngời ngợi, háo hức vô cùng. Mới tới nhà nghỉ là mình bay vô chào hỏi liền, ngồi kể lại cho cô chủ nhà nghỉ nghe cái vụ đặt phòng (lỗi do mình mà ra vẻ uất ức lắm). Ăn trưa nghỉ ngơi tý thì tụi mình bắt đầu lên đường khám phá Phú Quý. Mấy địa điểm trên đảo thì mình không kể thêm làm gì vì xem bài review nào cũng có, hôm tụi mình tới là 29 nên còn khá vắng chưa đông lắm, đi chơi cũng thoải mái hơn. Sang ngày 30 thì dân đảo cũng bắt đầu nghỉ lễ và khách du lịch cũng tới nên có phần đông hơn, trời nắng rõ to nên tới điểm nào mà đông quá là tụi mình cáo lui, hình đẹp thì thích đấy nhưng leo núi giữa 12h trưa thì … ahihi. Thế là trong lúc thoái lui mình tìm trên GG Maps cụm từ “ Cà phê view biển” cái nó ra một quán cà phê view biển thiệt. Mà nó nằm đâu trong mấy cái hẻm sâu của nhà dân, lúc gần đến nơi thì có tấm biển chỉ đường bằng gỗ, chữ viết bằng sơn vầy nè “Cà phê view biển 100%”. Quái lạ, :))) phải 100% mới chịu cơ. Thì đến nơi, đúng là 100% thiệt, không lệch một ly nào được, chiếc quán cute với nhiều ghế gỗ đặt trên bãi cát và có mái vòm nối ra từ nhà anh chủ quán. Nó là kiểu quán cho anh chị em trong xóm ra ngồi ý ạ, cute vãi nồiiii. Có điều 12h trưa, ngồi ngắm biển trực tiếp, gió phà phà vào mặt thì nó cũng hài hước lắm.
Xa xa có mấy hòn đảo khác ngoài biển nên mình hỏi anh chủ quán là cái gì, mình phải căng tai và tập trung nơ ron thần kinh lắm mới duy trì được cuộc hội thoại với ảnh. Thì mình cũng biết là gần đảo Phú Quý có cái Hòn Đen (Ảnh phát âm là Hòn Đẻn), Hòn Giữa, và một Hòn gì nữa ý =))) nghe đâu trước đây khách được ra ngoài đó đẹp lắm, mà giờ sợ nguy hiểm nên hong đi được nữa. Thì cái khúc này là game sinh tồn bắt đầu bật nè, tụi mình hỏi ảnh quanh đây còn nhà nghỉ nào trống phòng đêm nay hong thế là ảnh nhiệt tình dẫn đi vào mấy nhà dân trong xóm hỏi phòng. Eo ơi, mấy cô chú đáng iu cực, nói chuyện hỏi quan nhiệt tình lắm mà mình hiểu cỡ 70% thôi ahihi. Kết lại thì vẫn không có phòng nhé 🙂
Ở đảo thì đa số là kinh doanh nhà nghỉ hộ gia đình và nhà nghỉ tụi mình lưu trú cũng vậy. Cô chủ nhà đáng yêu xếp cho tụi mình một phòng ngủ qua đêm trong nhà cô ngủ tạm chứ không nỡ để tụi mình ra lề đường haha. Trước đó tụi mình cũng tính thuê lều cắm trại trên biển cơ, nhưng mà không tìm được chỗ thuê lều và đọc google thì phải có đăng ký với đảo tạm trú thì mới được làm vậy vì là đảo quân sự. Thế là cũng sinh tồn thành công!
Trải nghiệm ẩm thực trên đảo thì đến bây giờ mình vẫn thèm thuồng và hứa với lòng sẽ làm thêm một food tour nữa tới đảo. U mê! món gì cũng ngon mà rẻ ơi là rẻ ý thích ơi là thích, đĩa bánh xèo 6 cái có 20k, ăn bánh tráng cuốn 4 đứa hết 51 ngàn đồng. Ăn no cành hông rồi mà vẫn thèm ăn tiếp. Thích lắm, thích lắm!
Nhà nghỉ gẫn bãi biển, nên mình cũng đi tắm biển phủ phê, sáng tắm rồi tối lại tắm, không thể ngưng tắm biển vì thích vô cùng, mùa này rêu dạt bờ nhiều nên mình hơi rén vì rất sợ cảm giác chân đạp rêu, nó hơi rợn rợn, nên chỉ dám đứng nước, nhưng thích nhất là nằm ngửa thả lỏng, trôi êm ru trên mặt biển lặng vô cùng. Kể lại vẫn còn thèm!
Một đặc sản rất thường gặp ở Phú Quý khi đi ăn là những đôi mắt long lanh xin ăn chực của những chú chó bụng căng tròn =))) Đi quán nào cũng có một linh vật cặm cụi đi bàn này qua bàn khác mắt to tròn kiểu: “Cho miếng iiii”. Đáng iu và hài hước khum chịu được luôn. Mà con nào cũng mặp núc ních, hổm đó đi cà phê biển 100% có mấy em còn nằm dọc đường xóm ngủ phủ phê, phèn phỡn chả thèm sủa ai. Chó Phú Quý sống chill thiệt sự haha!
Chuyến này mình vẫn chưa bung nút tại giữ một tý để cuối tuần này còn đi cưới, chứ bung nút thì da mình cũng cháy đen. Mình cũng hẹn Phú Quý thêm một lần nữa để đi lặn, đi bơi, đi Hòn Tranh vui hơn nữa nhé!
Comments