top of page

Tuổi thơ tôi, những ngày lững thững...

Với Rachel, biển như một người bạn lâu năm, đã lắng nghe bao vui buồn của cô gái làng chài nhỏ. Cảm ơn người bạn đồng hành ngày ấy đã đưa Rachel trở lại với những ký ức ngọt ngào thuở nhỏ.


Khi những kỷ niệm xanh màu xanh của biển

Với Rachel, chỉ cần đứng trên bờ biển, nhắm mắt lại rồi lắng nghe gió thổi rì rào bên tai, sóng vỗ về bãi cát lao xao, quện vào mùi biển nồng nồng chút mặn, chút tanh là đủ để sống lại những tháng ngày tuổi thơ với màu xanh của biển, màu trắng của cát, màu vàng của ánh nắng trưa hè tháng 6.

Vũng Tàu rất đẹp, với rất nhiều trò chơi mà hồi bé Rachel luôn mơ ước, như cái vòng xoay mặt trời hay chiếu trên tivi, hay là cáp treo từ trên núi trượt xuống,..Vũng Tàu từ trên cao, những tòa nhà cứ nhấp nhô như sóng biển với đủ màu sắc lung linh. Lần đầu tiên, Rachel được thấy mọi người lướt ván, nhìn thích vô cùng, cảm giác như bao nhiêu háo hức đọng lại trong mắt chỉ đợi nước đến và lao mình lên sóng biển vậy.


Sống lại tuổi thơ với mùi tanh nồng của biển.


Đi sâu vào thành phố, mùi tanh tanh của cá làm mình xúc động vô cùng, người ta phơi cá khô đấy, những con cá đù bị rạch bụng rồi rửa sạch, phơi ngửa trên những chiếc mên, trắng xóa cả con đường.


Những mùa hè kỷ niệm của Rachel tại quê chài nhỏ luôn rực rỡ như nắng, mới sáng sớm từ 4h, dân làng đã lao xao réo tên nhau trên cái Cồn Gò - bến cảng để mọi người neo tàu và buôn bán cá. Những giây phút sống động đó là linh hồn của quê mình, cô gái nhỏ trong lúc đóng vai làm "bảo vệ" cho quầy hàng của mẹ, là những lúc ngồi ngắm bình mình lên cao dần, bữa sáng là những chiếc bánh tày mua tại đó, thơm ngon và no căng. Lớn hơn một chút, mình được "lên chức" làm phụ tá đắc lực, mỗi lần mẹ mua được cá hay mực, đều lấy túi lớn lao xuống biển thật nhanh lấy nước rồi cho cá và mực vào túi, thêm đá để giữ độ tươi ngon. Trong lúc trông hàng, mình thỉnh hoảng lại he hé cái túi, xem những con mực nhấp nháy, da của nó như một bầu trời mùa hè đầy sao thật đẹp.



Hồi nhỏ, nhà Rachel có nuôi một chú chó đốm, và nó có thai, mẹ giao cho mình tẩm bổ cho nó. Vậy là mình có thêm nhiệm vụ "mót cá" mỗi sáng sớm, những con cá nhỏ rơi vãi trên nền cát hay từ xa trôi vào đều được mình lượm lại cho vào túi, về rửa sạch và nấu một nồi cá kho thật thơm ngon cho mẹ Chó đang bầu bì.


Mỗi sáng Rachel tự hào vì được mẹ chở đi học trên con xe Cup 50 đầy cá, mình nhỏ con nên lọt thỏm trong cái xe đầy giỏ hàng của mẹ. Đến lớp học, người vẫn còn mùi tanh và cả những chiếc vảy cá còn sót lại trên đôi tay. Nhưng niềm hạnh phúc lúc đó của cô bé nhỏ, đó là mẹ đưa đến trường bằng xe máy!! Cũng là kỷ niệm về chiếc xe Cup nhưng là của 12 năm sau, khi Rachel học lớp 12 của trường huyện, trường cách nhà 13km. Một lần xe đạp bị hỏng, đúng giữa trưa cũng là lúc mẹ đi chợ về, mình gửi xe lại trường và leo lên con xe Cup của mẹ về nhà. Những cảm giác ấu thơ ùa về, chỉ là cơ thể mình không còn là cô nhóc ngày xưa, mình đã lớn lắm rồi, ngồi được 5p mà chân đã tê cứng, không dám cựa quậy, nhưng môi lại nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng giữa 12h trưa hè oi ả ngày đó.


Những hành trình nối dài tuổi trẻ





Bạn biết không, những chuyến đi của tuổi trẻ, không chỉ để chúng ta viết tiếp hành trình đó, mà nhiều khi lại được hoài niệm về những ngày ấu thơ, những kỷ niệm ngọt ngào bất chợt thức giấc khi xúc cảm "chạm" vào một điều gì đó thân quen. Chuyến đi đó của Rachel ngọt ngào đến lạ kỳ!

Comments


_MG_0077.jpg

Chào mừng bạn ghé chơi!!

Cùng Rachel lắng nghe nhiều hơn những điều cơ thể và cuộc đời muốn nói! Xem thêm tại đây để biết về Rachel nhé!

Let the posts
come to you.

Thanks for submitting!

  • Facebook
  • Instagram
  • Twitter
  • Pinterest
bottom of page